Marylin Monroe – nàng đẹp là vì nàng quá lẳng lở

Sau khi ly dị người chồng đầu tiên, Marilyn quyết định chọn màu vàng gợi cảm thay cho màu tóc đen bẩm sinh. Từng cái bĩu môi, từng bước đi của nàng đều có chủ đích sao cho vừa lẳng lơ khêu gợi nhưng không mất đi vẻ ngây thơ.

Ngày 19/5/1962, trước 20.000 người tại quảng trường Madison (New York), Marilyn Monroe đã trình diễn bài Happy Birthday, Mr. President, mừng sinh nhật tổng thống J F. Kennedy. Màn biểu diễn của Marilyn, với phong cách đầy nhục cảm và lẳng lơ của một người đẹp đang yêu, đã gián tiếp khẳng định cho mối quan hệ luyến ái được đồn đại bấy lâu giữa ngôi sao màn bạc sexy nhất hành tinh và tổng thống của một quốc gia quyền lực nhất thế giới. Và ngay lập tức sự kiện này trở thành tiêu điểm của truyền thông trên toàn thế giới. Nhưng thật cay đắng, đấy lại là lần cuối cùng Marilyn chính thức xuất hiện trước công chúng. Gần ba tháng sau sự kiện ầm ĩ này, vào ngày 5/8/1962, thi thể của Marilyn được tìm thấy tại nhà riêng ở Brentwood, Los Angeles.

Hơn 45 năm sau, nguyên nhân dẫn đến cái chết của Marilyn Monroe vẫn là một mớ bung xung giữa các giả thuyết như: bị CIA hay mafia ám sát, bị trầm cảm nên dùng thuốc quá liều hay cố tình tự vẫn, bị phe phái chính trị thủ tiêu hay bị chính những người yêu mình sát hại hòng bịt đầu mối… Bất luận là gì, cái kết cục bi thảm của người đẹp đều có phần can dự không nhỏ của yếu tố: nàng đẹp và nàng quá lẳng lơ!

 

Marilyn tên thật là Norma Jeane Mortenson. Cha mẹ cô ly dị nhau trước khi cô ra đời và tuổi thơ cô là chuỗi ngày đói rách, không hề có hơi ấm của mẹ. Điều này khiến bản năng đàn bà trong cô phát triển hết sức bột phát.

Năm 16 tuổi với vẻ đẹp mới lớn và mắt nhìn đời ngây thơ, Marilyn kết hôn với chàng công nhân nghèo James Dougherty 21 tuổi để trốn khỏi đói. Nhưng nghèo vẫn hoàn nghèo. Bốn năm sau ngày cưới, James phải gia nhập hải quân. Còn Marilyn, khi đó đã kịp trở thành người đàn bà từng trải với vẻ đẹp rực rỡ của tuổi 20, chọn cho mình một đích đến khác: Hollywood.

Marilyn đã chọn cho mình phong cách gợi cảm và lẳng lơ để bước vào thế giới của những ngôi sao. Đúng như ước nguyện, chẳng bao lâu cô nổi danh như là một biểu tượng tình dục của thế kỷ. Thời kỳ đó, những lời đồn đại về sức hút mê hồn của cô đào điện ảnh Marilyn Monroe làm các ông trùm Hollywood và các đại ca mafia mê đắm bắt đầu xuất hiện trên các bàn ăn gia đình, những bữa tiệc trà, quanh các quầy bar giải trí… Sau này, mặc dù tài năng diễn xuất của Marilyn đã được công nhận, nhưng cũng không thể làm phai nhòa những chỉ trích về việc Marilyn đã dành những vai diễn nặng ký bằng sắc đẹp và sức quyến rũ của mình chứ không phải bằng tài năng thật sự.

Vẻ nũng nịu dỗi hờn, khóe mắt hút hồn, cái cắn môi kiểu thiếu nữ e ấp… của các nhân vật do Marilyn hóa thân trên phim cũng chính là hình ảnh thực của cô ngoài đời. Cũng lẳng lơ, cũng ngây thơ. Trong tour diễn phục vụ binh sĩ Mỹ tại Hàn Quốc vào tháng 2/1954, Marilyn Monroe đã chọn chiếc váy hai dây để lộ bờ vai, đôi tay trần và phần ngực khoét sâu trắng muốt làm trang phục trình diễn. Khi được hỏi tại sao lại chọn chiếc váy đó, Marylin đã hồn nhiên nói rằng: “Đây là chiếc váy duy nhất tôi mang theo!”. Và buổi biểu diễn đã gây được tiếng vang lớn như cách cô trả lời về trang phục của mình.

Người phụ nữ này đã khiến đàn ông trên cả thế giới lúc đó “phát điên” và quy lụy. Từ Joe DiMaggio – siêu sao bóng chày mạnh mẽ, Elvis Presley – ông hoàng của những bản tình ca, nhà biên kịch Arthur Miller tài ba của Hollywood, đến các chính trị gia mưu lược như anh em nhà Kennedy… tất tật đều mê đắm nàng. Để chinh phục những người đàn ông nổi tiếng này, Marilyn đã sử dụng nhan sắc trời cho cùng phong cách lẳng lơ của mình như một thứ vũ khí. Sau khi ly dị người chồng đầu tiên, Marilyn quyết định chọn màu vàng gợi cảm thay cho màu tóc đen bẩm sinh. Từng cái bĩu môi, từng bước đi của nàng đều có chủ đích sao cho vừa lẳng lơ khêu gợi nhưng không mất đi vẻ ngây thơ.

Nhìn lại cuộc đời Marilyn có thể thấy cô là người có bản tính quá tự nhiên đến mức suồng sã trong tất cả mối quan hệ (đặc biệt là với người khác giới). Chính vì vậy mà cuộc hôn nhân thứ hai của Marylin với siêu sao bóng chày – Joe DiMaggio và cuộc hôn nhân thứ ba với nhà biên kịch – Arthur Miller đều sớm kết thúc vì những người đàn ông này không thể kìm chế được lòng nghen tuông trước phong cách lẳng lơ của vợ. Câu chuyện về thói quen không thích mặc bất cứ mảnh vải nào lên người của Marilyn đã đủ để nói về điều này.

Một lần Marilyn đến Las Vegas tìm niềm an ủi nơi danh ca Frank Sinatra – người bạn thuần túy tinh thần của cô. Một buổi sáng, Sinatra ngực trần, quần cộc từ trên tầng xuống bếp. Vừa đến cửa, ông há hốc mồm khi nhìn thấy Marilyn – hoàn toàn trần truồng – đứng trước tủ lạnh, đang vừa mút ngón tay vừa nghĩ xem nên chọn món gì. Nghe tiếng Sinatra bước vào, cô dạn dĩ quay mặt ra phía ông, hỏi: “Ồ, tôi không biết là anh dậy sớm thế”?!. Và từ khoảnh khắc đó, về sau người ta không còn gọi mối quan hệ giữa Sinatra và Monroe là “thuần túy tinh thần” nữa.

Với sự lẳng lơ nổi tiếng của mình, Marilyn Monroe đã bước lên đỉnh cao tót vời của danh vọng. Nhưng ba cuộc hôn nhất bất ý cùng những scandal tình ái mà đỉnh điểm là mối tình tay ba với anh em tổng Thống John F.Kennedy cũng lại vùi cô xuống vực thẳm. Ở tuổi măn nồng nhất của người phụ nữ, Marilyn rơi vào tâm trạng cô độc, không ai chia sẻ, yêu thương và phải hứng chịu những lời chỉ trích nặng nề tù dư luận về mối quan hệ của cô và ngài Tổng thống. Lạc lõng và bơ vơ trong thế giới giàu sang, cô sa vào rượu và ma túy. Kết quả là ngày 5/8/1962, bà quản gia tìm thấy cô – biểu tượng sex của thế giới – nằm úp mặt xuống giường, trên người không mảnh vải che thân.

Gần 50 năm đã trôi qua. Sự lẳng lơ của Marilyn Monroe vẫn là bất diệt. Nó không chỉ tồn tại mãi mãi trong bức ảnh cô chụm chân khi chiếc váy bị tốc lên mà còn trong cả những bài thơ của Bùi Giáng, “đười ươi thi sỹ” của Sài gòn. Khi biết tin cô chết, Bùi Giáng đã viết Trời khóc Marilyn Monroe, trong đó có những câu đầy thống thiết: “Từ đây ta bỏ ngai trời/ Thu thời gian đập tơi bời càn khôn/ Giữa hư vô nếu em còn/ Nhớ ta em gửi cái hồn cho ta/ Úp môi ôm mặt khóc òa/ Cồn lê lên miệng là ba bốn lần”.

Điếu văn cho bà chúa lẳng lơ, viết như thế tưởng cũng là hết nhẽ.

An Nguyên

Hồ sơ Doanh Nghiệp
Nội – Ngoại Thất
Chính Sách – Quản Lý
Quản trị Doanh Nghiệp
Phong cách Cuộc Sống
 

BUSINESS – CỔNG THÔNG TIN VỀ VẤN ĐỀ KINH DOANH , THƯƠNG MẠI, KHỞI NGHIỆP MỚI NHẤT, GƯƠNG MẶT DOANH NHÂN VÀ NHỮNG BÀI HỌC TRONG THỰC TIỄN QUẢN TRỊ CỦA DOANH NHÂN

BUSINESS BY THIENMY.COM – THÔNG TIN KINH DOANH – KHỞI NGHIỆP – MARKETING – DOANH NHÂN

Danh Mục Khác

Liên Quan Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

You may use these HTML tags and attributes: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <s> <strike> <strong>